Mọi người, có biết ai là công chúa nổi tiếng nhất xứ Lybia không? Ừ, đoán đúng rồi! Hoan hô nhiệt liệt đấy!
Vâng, công chúa Kafura xứ Lybia nổi tiếng ngút trời, đến nỗi để lại nững bài ca truyền đời như vậy đây: Cô gái Libi, yếm thủng tày dần,
Răng đen hạt mít, chân đi cù lèo.
Tóc rễ tre chải lược bồ cào.
Xù xì da cóc, hắc lào tứ tung.
Trên đầu chấy rận như sung,
Rốn lồi quả mít, má hồng trôn niêu.
Cô tưởng mình cô ái ố mĩ miều,
Chồng con chả lấy, để liều thân ru.
Hai nách cô thơm như ổ chuột chù.
Mắt thì gián nhấm, lại gù lưng tôm.
Trứng rận bằng quả nhẫn lồng,
Miệng cười tủm tỉm như sông Ngân hà.
Con rận bằng con ba ba,
Đêm nằm nó ngáy, cả nhà thất kinh.
Hàng xóm vác gậy đi rình,
Hoá ra rận đực nóng mình bò ra.
Bánh đúc, cô nếm nồi ba
Mía re tráng triệng hết vài trăm cây.
Giã gạo rốn châm đầu chày,
Xay thóc cả ngày, được một đấu ba.
Đêm nằm tơ tưởng gần xa,
Giở mình một cái, gãy mười ba thang giường.
Nào, lật giở lại tập ba mươi bảy ONM, đọc thử xem. Cô nàng Kafura xinh đẹp và nổi tiếng được người cha vô cùng yêu quý, thân chinh sang tận Ai Cập để kén chồng cho con. Để lấy lòng hoàng đế Menfuisư, ông già dễ thương và thật thà một cách đáng sợ đã tôn vinh con gái mình lên hàng lá ngọc cành vàng :Lỗ mũi em mười tám gánh lông
Cha yêu cha bảo: “Râu rồng trời cho”.
Đêm nằm thì ngáy o o
Cha yêu cha bảo: “Ngáy cho vui nhà”.
Đi chợ thì hay ăn quà
Cha yêu cha bảo: “Về nhà đỡ cơm”.
Trên đầu những rác cũng rơm
Cha yêu cha bảo: “Hoa thơm rắc đầu”.
Sự thật về Kafura được anh chàng cửu vạn hay “qua lại” với cô lột tả trong bài cáo thị dán khắp nơi như sau:Công chúa là Kafura
Ăn cơm nhà dì, uống nước nhà cô
Đêm nằm thì ngáy o o,
Chửa đi đến chợ đã lo ăn quà.
Hàng bánh hàng bún bày ra
Củ từ khoai nước, lẫn hàng cháo kê.
Ăn rồi cắp đít ra về,
Thấy hàng chả chó lại lê trôn vào.
“Chả này bà bán làm sao?
Ba đồng một gắp thì nào tôi mua”.
Nói dối là mua cho chồng
Về đến quãng đồng giở bọc ra ăn.
Ăn rồi đau quặn đau quăn
Đem vàng đi hỏi tư tế
Bói ra quẻ này, những chả cùng nem.
“Ông này nói dối đã quen
Nào tôi ăn chả, ăn nem bao giờ?”.
Vâng, phát hiện ddược sự thật này, đến cả anh chàng hủi cũng chẳng thèm đoái hoài đến cô nàng tội nghiệp. Bằng chứng như sau: -Cha ơi, năm nay con mười tám tuổi rồi,
Chồng con chưa có, cha thời tính sao?
Con chim khách nó mách có hai bà mối
Cha ngồi thách cưới:
Vàng chẵn năm cân,
Bạc chẵn năm hòm,
Lợn béo năm con,
Áo quần năm đôi.
-Cha ơi, năm nay con hai mươi lăm tuổi rồi
Chồng con chưa có, cha thời tính sao?
Con chim khách nó mách có hai bà mối,
Cha ngồi thách cưới:
Vàng chẵn ba cân,
Bạc chẵn ba hòm,
Lợn báo ba con,
Áo quần ba đôi.
-Cha ơi, năm nay con ba mươi ha tuổi rồi
Chông con chưa có, cha thời tính sao?
Con chim khách nó mách có hai bà mối,
Cha ngồi thách cưới:
Vàng chẵn một lạng,
Bạc chẵn nửa hòm,
Chó béo một con,
Áo quần một đôi…
-Cha ơi, năm nay con bốn mươi ba tuổi rồi,
Chồng con chưa có, cha thời…
Cha thời cho không.