Từ khi vụ đắm tàu Titanic xảy ra cho đến nay,nhiều cuộc tranh luận của giới học giả chuyên nghiên cứu về những bí ẩn siêu nhiên cho rằng: Thảm họa Titanic có liên quan tới cái gọi là "Lỗ hổng thời gian"...Đâu là sự thật cuối cùng?
Nhân Chứng Cuối Cùng
Theo Steven Biel-nhà sử học của trường Đại học Havard,nhận định :"Ngoài sự kiện này ra,chỉ có chúa Jesus và các cuộc chiến tranh lạnh mới được người ta chú ý và viết đến nhiều như thế mà thôi".
Trong gần 200 quyển sách,tài liệu và các bộ phim,bao gồm cả phim Titanic nổi tiếng-thu được lợi nhuận cao nhất của mọi thời đại-các nhà sử học,các nhà khoa học và những người ái mộ Titanic đã cùng nhau tranh luận một cách sôi nổi.Titanic là bối cảnh và cảm hứng cho rất nhiều tác phẩm văn học,hội họa và điện ảnH.Titanic cũng đã trở thành đề tài cho hàng loạt cuộc điều tra,kiện tụng,giả thuyết ly kỳ.
Gần đây nhất là câu chuyện liên quan đến những "bé gái' trên chuyến tàu định mệnh năm đó.Millvina Dean (một trong 206 người-hầu hết là phụ nữ và trẻ em may mắn sống sót sau thảm họa kinh hoàng),nhân chứng cuối cùng sống sót sau thảm họa đắm tàu Titanic đã qua đời hồi tháng 5-2009 tại Luân Đôn ở tuổi 97.Cụ bà Millvina Dean khi đó là hành khách nhỏ tuổi nhất tham gia chuyến tàu Titanic,mới hơn...2 tháng tuổi.
Một người Anh khi đó cũng chưa tròn 1 tuổi là cụ bà Babara Joyce West được xác nhận là đã qua đời tháng 11-2007,thọ tới 96 tuổi.Và năm 2006,người mang quốc tịch Mĩ sống sót cuối cùng trong thảm họa nói trên là cụ bà Lilian Asplund là qua đời ở tuổi 99.
Câu chuyện về những "bé gái" ở trên dẫn đến một giả thiết thú vị của giới học giả cho rằng,dường như những hành khách ít tuổi nhất của chuyến đi định mệnh,sau khi thoát nạn nhân đều sống...rất thọ.Đây có phải là bí ẩn cuối cùng của thảm họa Titanic?
Mất tích-Tái hiện xuyên thời gian
Người ta biết đến thảm họa Titanic vào ngày 14-4-1912,khiến 1.517 người mất tích và được cho là đã thiệt mạng.Thế nhưng vào cuối năm 1990 và 1991,tại khu vực gần núi băng Bắc Đại Tây Dương,người ta đã phát hiện và cứu sống hai nhân vật đã biến mất cùng con tàu Titanic gần 80 năm về trước.
Ngày 24-9-1990,con tàu Foshogen đang đi trên vùng biển Bắc Đại Tây Dương.Thuyền trưởng Karl đột nhiên phát hiện một bóng người từ vách núi.Qua kính viễn vọng,ông nhìn rõ một người phụ nữ đang dùng tay ra hiệu cấp cứu.Người phụ nữ này mặc trang phục quý tộc Anh thời kì đầu thế kì 20,toàn thân ướt sũng và rét run cầm cập.Khi được cứu lên tàu,trả lời câu hỏi của thủy thủ,cô nói:"Tôi tên là Wennie Kate,29 tuổi,một hành khách trên tàu Titanic.Khi tàu đắm,một con sóng lớn đánh dạt tôi lên núi băng này,thật may mắn là các ngài đã kịp cứu giúp".
Nghe câu trả lời đó,mọi người đều cảm thất hết sức kì lạ và họ cho rằng có lẽ do sốt cao quá nên cô gái này nói nhảm.Kate được đưa đến bệnh viện để kiểm tra.Sức khỏe của cô không có gì đáng lo ngại ngoài việc cô quá sợ hãi do bị lạc nhiều ngày,thần kinh cũng không có dấu hiệu rối loạn.Các xét nghiệm về mẫu tóc,máu,cho thấy cô khoảng chừng 30 tuổi.Điều nảy sinh một vấn đề khó tin đến kinh người:Chẳng lẽ từ năm 1912 đến nay,trải qua gần 80 năm mà Kate không hề già đi chút nào? Thẩm tra,đối chiếu với bản danh sách hành khách trên tàu Titanic,người ta nhận thấy mọi nội dung đều trùng khớp với những gì Kate nói.
Tỏng khi mọi người đang tranh luận thì sự việc thứ hai xảy ra.Ngày 9-8-1991,tại khu vực phải Tây Nam,cách núi băng Bắc Đại Tây Dương chừng 387km,một tổ khảo sát hải dương học trong khi làm việc đã phát hiện và cứu sộng một người đàn ông khoảng 60 tuổi.Ông ta moặc bộ quần áo màu trắng,khá gọn gàng,rít sâu điều thuốc.Không ai có thể tin rằng đó là thuyền trưởng danh tiếng Smith của con tàu Titanic.
Tiến sĩ Marwen Iderlan,một nhà hải dương học nổi tiếng thế giới,sau khi cứu được Smith đã phát biểu trước báo chí rằng không thể có sư việc nào đáng kinh ngạc hơn.Người đàn ông này không thể là tên lừa đảo,ông ta đích thực là thuyền trưởng của con tàu Titanic,người cuối cùng chìm xuống biển đối với con tàu.Khó tin hơn nữa là Smith đến nay đã 140 tuổi nhưng trên thực tế mới chỉ là ông già 60 tuổi.
Khi được cứu sống rồi,ông được đưa đến viện tâm thần Oslo (Nauy) để chữa trị.Nhà tâm lí học Jale Halant đã tiến hành hàng loạt thử nghiệm và kết quả là Smith hoàn toàn bình thường.Ngày 18-9-1991,trong một đoạn tin vắn,Halant khẳng định,người được cứu đích xác là thuyền trưởng Smith vì ngay việc đối chiều vân tay cũng đã xác định điều đó.
Các nhà khoa học đã cắt nghĩa hiện tượng này là hiện tượng "mất tích-tái hiện xuyên thời gian",một giả thuyết từng gây nhiều tranh cãi.
Khám Phá Xác Con Tàu Huyền Thoại
Chuyện về con tàu Titanic đã làm giới truyền thông tốn quá nhiều giấy mực. Tuy vậy, hiện nay nó vẫn tiếp tục gây nhiều sóng gió trong dư luận thế giới. Nếu như các lần trước là nguyên nhân làm chìm tàu, hay chuyện bộ phim "Titanic" đem lại, thì lần này là vấn đề về cái xác tàu.
Năm 1985, tiến sĩ hải dương học Bob Ballard (Mỹ) cùng nhóm nghiên cứu của ông đã tìm thấy xác con tàu Titanic huyền thoại bị đắm vào năm 1912, mang theo trong lòng nó 1.500 người xuống lòng biển sâu. Từ sau khi được phát hiện đến nay, xác của con tàu vượt Đại Tây Dương này đang bị xuống cấp trầm trọng.Robert Ballard cho rằng, tình trạng xuống cấp của xác tàu nguyên nhân chính do khách du lịch, những người phải chịu trách nhiệm đầu tiên. Còn về phần mình, các nhà nghiên cứu người Nga cực lực phản đối những nghi ngờ của ông Robert Ballard. “Chúng tôi thực hiện những chuyến lặn xuống xác tàu Titanic vì mục đích khoa học hoặc du lịch chứ không hề có chuyện cướp phá gì ở đây. Vả lại, xác tàu Titanic thuộc vùng hải phận quốc tế chứ không riêng gì của nước nào, do vậy ai cũng có quyền chiêm ngưỡng nó,” Evgueni Tcherniaev, thuyền trưởng tàu MIR-2 cho biết.
Tuy nhiên, cần phải biết rằng, nếu không có sự đồng ý của người lái tàu, chắc chắn không có bất cứ du khách nào có thể mang một vật lưu niệm từ xác tàu Titanic lên mặt nước. Vì thực tế, ở độ sâu 4.000m, chỉ có những cánh tay robot mới có thể tháo gỡ hay lấy một món đồ từ xác tàu Titanic. Như vậy, gần như không còn một lý do nào khác giải thích cho hiện tượng mất đồ trên xác tàu Titanic ngoài lý do được Robert Ballard đưa ra.
Từ năm 1978, một công ty của Mỹ tên là RMS Titanic đã nắm quyền sở hữu và khai thác tất cả những gì trên xác tàu Titanic. Ngay cả khi luật pháp quốc tế quy định rằng, xác của một con tàu sẽ thuộc về người phát hiện ra nó, nhưng năm 1987, Tòa án Liên bang Mỹ lại thừa nhận RMS Titanic là công ty duy nhất có toàn quyền về các phế tích của tàu Titanic. Từ đó, người Mỹ đã trục vớt trên 6.000 đồ vật từ xác tàu Titanic và bán trong các cuộc bán đấu giá với giá cao kinh khủng, mỗi năm nó đem lại 8,5 triệu USD.
Người ta không thể không loại trừ khả năng Robert Ballard đang bảo vệ cho những lợi ích thương mại trên của Mỹ. Thực tế cho đến nay, người ta vẫn chưa biết xếp xác tàu Titanic vào loại gì hay phải làm gì với nó.
Một số người cho rằng cần tiếp tục nghiên cứu xác của con tàu này nhằm tìm ra nguyên nhân khiến nó bị chìm, một số khác lại cho rằng con tàu vượt Đại Tây Dương này đã trở thành mồ chôn hơn 1.500 sinh mạng cần phải được biến thành một thánh địa.Số khác nữa lại muốn xác Titanic trở thành một viện bảo tàng dưới lòng đại dương.
Tàu Titanic là một tàu vượt đại dương chở khách chạy bằng động cơ hơi nước đã đi vào lịch sử ngành hàng hải vì vụ tai nạn hàng hải kinh hoàng và bất ngờ đã xảy ra với nó cũng như những bí ẩn liên quan. Tên chính thức của nó là RMS Titanic (RMS là viết tắt của Royal Mail Ship).
Tàu bắt đầu được đóng vào năm 1909 và được hạ thủy năm 1912. Là con tàu lớn, hiện đại, lộng lẫy và sang trọng nhất lúc đó, Titanic mang theo tham vọng thống trị tuyến đường biển xuyên Đại Tây Dương của công ty sở hữu nó, hãng vận tải biển The White Star Line.
Tuy nhiên, trong chuyến vượt Đại Tây Dương đầu tiên và cũng là cuối cùng của nó vào tháng 4 năm 1912, Titanic đã đắm do đâm vào một tảng băng trôi, khiến hơn 1.500 người tử nạn. Vụ đắm tàu này đã đi vào lịch sử như là vụ tai nạn hàng hải nghiêm trọng nhất trong thời bình.
Thảm họa Titanic đã là đề tài cho hàng loạt các cuộc điều tra, kiện tụng, giả thuyết ly kì đồng thời dẫn đến các thay đổi lớn trong quy định an toàn hàng hải quốc tế. Titanic
[You must be registered and logged in to see this link.] trở thành bối cảnh và đề tài cho rất nhiều tác phẩm văn học, hội họa và điện ảnh.
Theo Wikipedia
[You must be registered and logged in to see this image.] Tàu ngầm MIR-2 trong chuyến lặn khám phá tàu TItanic ở Bắc Đại Tây Dương
[You must be registered and logged in to see this image.] Hình ảnh còn sót lại của một trong những động cơ của con tàu.
[You must be registered and logged in to see this image.] Ánh đèn tàu MIR-2 đang di chuyển trên boong tàu
[You must be registered and logged in to see this image.] Chiếc chân vịt khổng lồ của con tàu Titanic.
[You must be registered and logged in to see this image.] Cánh cửa buồng của thuyền trưởng tàu Edward J.Smith.
[You must be registered and logged in to see this image.] Mũi tàu cùng lan can còn sót lại của tàu.
[You must be registered and logged in to see this image.] Một bát gốm và các mảnh vỡ từ tàu Titanic rơi xả rác xuống đáy Đại Tây Dương ngoài bờ biển của Newfoundland
[You must be registered and logged in to see this image.] Lại thêm một mảnh vỡ nữa được phát hiện.
[You must be registered and logged in to see this image.] Một trong những vết va chạm làm thân tàu nứt vỡ.
Quan Điểm Của Các Học Giả
Một số người cho rằng “lỗ hổng thời gian” thực chất là “thế giới phản vật chất” đang tồn tại trong vũ trụ. Họ dựa vào công thức tổng năng lượng vật chất của Einstein, theo đó tổng năng lượng vật chất có hai trị là chính và phụ. Vậy khi trị phụ xuất hiện, chúng ta cần phải làm thế nào? Nhận thức nó ra sao? Một số học giả liền đưa nó vào mối liên hệ với “thế giới phản vật chất”. Trước mắt, chúng ta mới hiểu biết được chưa đầy một nửa vũ trụ chúng ta đang sống, là phạm vi thế giới vật chất, còn nửa kia là một hệ thống tạo thành từ phản vật chất.
Hai bộ phận này tiếp cận với nhau dưới tác động qua lại của lực hấp dẫn. Khi tiếp cận đến một mức độ nhất định, tác dụng “đổ vỡ” do thế giới vật chất và phản vật chất sinh ra sẽ tạo ra một nguồn năng lượng vô cùng lớn, tạo thành một áp lực tách đôi hai hệ thống. Theo đó, có thể thấy rằng mất tích chính là hiện tượng phát sinh khi hai hệ thống vật chất và phản vật chất tiếp cận ở mức độ cao nhất, sinh ra năng lượng tạo nên áp lực phân tách. Khi hiện tượng “đổ vỡ” kết thúc, trường lực hấp dẫn trở lại trạng thái ban đầu, hiện tượng tái hiện xảy ra.
Trong cuộc tranh cãi giữa các nhà khoa học, nhiều giả thuyết khác cũng được đưa ra. Một trong số đó là thuyết Thời gian đứng lại. Thế giới vật chất sau khi tiến vào “lỗ hổng thời gian” đồng nghĩa với việc mất tích, và từ đó đi ra cũng có nghĩa là được tái hiện. Như vậy, “lỗ hổng thời gian” và trái đất không cùng một hệ thống, và thời gian trong "lỗ hổng" là tương đối tĩnh. Do đó dù có mất tích 3-5 hay vài chục năm đi nữa, người ta sẽ không có gì thay đổi so với lúc ban đầu.
Giả thuyết thứ hai được đưa ra là thuyết Thời gian ngược, cho rằng thời gian trong "lỗ hổng thời gian" là quay ngược so với bình thường. Người mất tích sau khi rơi vào đó có khả năng sẽ quay ngược về quá khứ. Tuy nhiên, khi thời gian quay ngược một lần nữa, người này lại được đưa trở về thời điểm họ bị mất tích, kết quả là xảy ra hiện tượng tái hiện thần bí.
Trong thuyết thứ ba Đóng cửa thời gian, “lỗ hổng thời gian” là hiện tượng tồn tại khách quan trong thế giới vật chất, không nhìn thấy và cũng không thể sờ thấy. Đối với thế giới vật chất mà con người đang tồn tại, nó vừa đóng lại vừa mở. Thỉnh thoảng khi nó mở ra một lần, kết quả là xuất hiện hiện tượng mất tích. Mở thêm một lần nữa, người mất tích tái hiện.
Trước mắt, quanh vấn đề “lỗ hổng thời gian” vẫn còn nhiều ý kiến khác nhau, chưa có một học thuyết nào có sức thuyết phục vì chưa đưa ra được những chứng cứ xác thực. Hiện tượng “mất tích - tái hiện” vẫn còn là bí ẩn đang chờ con người khám phá.